21 thg 4, 2014

Em -đêm -và câu chuyện

Mt Tri buông xung, ph lên đèn!
Li mt đêm na! Sài Gòn, ph th phương nam xa xôi bước vào đêm và khoác lên mình chiếc áo lng ly, nào đèn đường sáng choang, nào đèn neon xanh đ ca nhng ca hiu hào nhoáng, đèn ca xe c nượp nượm hi h gi nhau ti lui đ v cho kp ba cơm chiu, và đèn t nhng căn gác tr nh không tên. Đã t lâu ri, người ta thường nhc đến li sng vũ bão ca thi đi mi, thi đi phng, thi đi ca gõ và click, thi đi ca nhng câu chuyn ý nh ngn ngi qua nhng ba ăn,
 th
i đi ca nhng ni nim b nhi nhét vào tâm thc cho chúng t mài mòn ri trôi vào min nào đó xa lm ca tâm khm t khi nào không hay.Câu chuyn v nim tin bt đu. Bt đu bng nhng mơ mng xa lm và đp lm ca cái thưở năm mười khôn ln.
- “Con s làm bác sĩ”
- “Con s làm kĩ sư
- “Con s làm ha sĩ”và vân vân nhng ước mơ nh xinh ca tr con, chúng tht đáng yêu, và nhng mơ ước bình d y cũng vô cùng d thương, không h lng li tí lo nghĩ xa xôi. Và hình như càng có tui, con người ta thường kéo nhng mơ ước li gn vi tm vi mình hơn. Cũng đúng nh, vì ln lên mt chút, gim phi đá, vp phi dây, gp phi nhng tht bi t ít đến nhiu trong cuc sng, ri bt đu nhìn mình mt cách gn gũi hơn, thiết thc hơn. Nhng ước mơ cũng theo đó gn li, theo mt cách nào đó, đ ta có th vi ti được. Hóa ra đa phn con người ta càng sng li càng s chính bn thân mình hơn, đa s mi người thn trng hơn đ tránh bn thân rơi vào trng thái ht hng, đ không phi đau nhói lên khi nhng chuyn không hay p đến, và em – con người trong em – đã khác đi t bao gi.Em s ch còn là chiếc bóng như bao chiếc bóng c ào ào trong chiu tan trường, hết s. Em ri cũng s tiếp ni mt lch trình sng – làm vic – kiếm tin – quay li, thy mình đã bc mái đu t khi nào không hay. Đơn gin ch vì em đã lãng quên nhng ước mơ ngày thơ, đúng hơn là em đã đ quên đâu mt nhng mng mơ đp nht, vô tư và dũng cm nht mà thượng đế ban tng – nim tin. Dù em đã c gng mt ln, hai ln, hàng chc ln và ri nhng c gng y đu không được đáp tr xng đáng, rng em cm thy cuc sng này đôi lúc bt công đến ngt th và em ch mun nhy x ra cào cu, xé tot nhng trái ngoáy y ra, mà em không th! Nếu như em đang đi trên con đường đó, thì chng bao lâu, em s ging như nhng con búp bê xinh đp, nhng chú ri ngoan ngoãn chy trôi theo dòng đi không phng lng, và tâm em đã vì vy mà không ngơi nhng con sóng cn cào.Mt ln đi em, mt ln tìm v vi đêm nhé! Không phi đơn gin vì em không ng được ri đâm ra trn trc, nghĩ ngi. Mà là mt ln nào đó, vô tình hay c ý, em thc mt đêm, ngm nhìn cái yên bình ca con đường ào ào xe c mi ban chiu, lng nghe tiếng gió vi vu, tiếng dép, tiếng chi ca các anh ch quét dn ban đêm, tiếng lóc cóc hàng mì gõ đu ngõ, tiếng th nh nhàng ca m em khi ng, hít th mùi hoa đêm, mùi đt m sau cơn mưa. Em s thy yên lng lm!. Em s thy cuc sng mình cũng như mt ngày dài vi nng ban mai, rc r, vi cái oi bui trưa gay gt, vi cơn chiu vi vã và mt đêm tht vng lng tiếng người. Và nhng nt lng y s giúp em suy nghĩ v em, v nhng vic em đang làm, v nhng th em đang theo đui, v nhng quyết đnh, chn la cho em sau này.
Mt ln đi em, mt ln lng đi gia đêm khuya đ lng nghe đi gi tên em tht kh. Mt ln chìm gia s sáng ti ca nhng cái tên trên mng, mt ln ngm nhìn mi người vn tiếp tc cuc sng ca mình dù đêm đã tr mình. Nhng ánh đèn thì o, nhưng s sáng ti thì rt tht. Và mi khi nick ai đó sáng lên, em li thy như mt ngn la na thp vào lòng, m li. Có nhng người em quen, có nhng người không, nhưng hơn hết em biết rng chung quanh mình cuc sng vn đang tiếp din, mi người vn đang làm vic. Khi y, em biết rng mình không đơn đc. Em nhm nháp ni cô đơn trong đêm bng nhng suy nghĩ lng và sâu. Nhm nháp tng cơn gió lun qua khe ca, nhm nháp nhng bn nhc dìu dt mà bình thường nht nhòa trong tiếng xe c n ã. Trong đêm em sng tht vi chính mình hơn, không phi v khóc cười cho mt điu gì đó, không phi nhon ming cho nhng nim đau và bt khóc ch đ mi người trông thy. Trong đêm, em là chính mình. Đôi khi em t hi, giá như trong cuc sng hàng ngày, em có th là chính em, sng nhng gì ca em mà không phi dò xét cm xúc ca nhng người chung quanh thì hay biết my. Nhưng cuc sng bt em phi sng vi nhng gì không tht. Giá mà, sng tht vi lòng, dù ch trong chc lát…Là con người là em cn biết khóc, cười, biết yêu và biết gin. Là em phi biết sng, biết mưu sinh,đu tranh đ sng – đó là Con; là em phi biết sng tht tt cho bn thân và lo toan cho nhng người em thương yêu, đ v v nhng bình yên trong các ngóc ngách gia cuc sng ba vây bi toan tính, đua giành. Vy nên, em phi gi vng nim tin em nhé! Người ta mãi nói v nim tin theo cách này hay cách khác, nhưng em hãy tìm mt cách đ gi vng nim tin ca chính mình. S có lúc, em thy mình mt gn như là tt c, nhng ca ci vt cht, nhng tình cm mà em cht chiu, dành dm trong bao ngày dài; s có lúc, em thy nhng c gng ca mình dường như vô nghĩa trước nhng trái ngoáy ca cuc đi, ca long người; s có lúc, em ch mun mt mình, ch thy mun cô đơn, s ch mun đc bước, trong em có l chính là ni tht vng, nn chí và ch mun buông xuôi mt ln, hai ln ri mãi mãi. ….Đôi lúc, em tht vng v cuc đi, tht vng v nhng gì chung quanh mình. Cuc sng là vy, không ai tô v cuc đi mãi bng nhng gam màu hng được. Cuc sng cha đng nhng bon chen, mun phin, vùi dp. Cuc sng dy cho em nhiu điu, rng s không có phép màu giúp cho hoàng t và cô bé l lem nghèo hèn đến được vi nhau, rng nhng ông bt, bà tiên rt cuc ch là nhng hình nh mà con người ta v ra đ thp lên hy vng mà bước tiếp, rng s chng bao gi em thy cuc đi s ng h mình. Em đã tng tin, đã tng yêu, đã tng mơ mng. Nhưng như người ta vn nói: ước mơ thì hão huyn mà s tht thì trn tri. Nên đôi khi em mt nim tin ca mình, nên đôi khi em chìm lp gia nhng ni nim trng rng, trong mt đêm Sài Gòn nào đó…Nhưng em! Trong gic ng ca mình, trong nhng đêm tht yên tĩnh, em hãy nhìn v quá kh, nhìn v nhng ngày tháng vô tư, trong tro nht ca ca đi, em có thy mình tng là mt thiên thn, ít nht là trong mt m cha ông bà? Hãy nhìn v nhng ngày tháng b công rèn luyn, nhng vui bun, hn gin, và lúc em thy được thành qu ca bn thân, em có thy nh nim tin, nh hi vng mà em đã làm được kì tích, làm được nhng điu ban đu ch là trong ý tưởng.Hãy nhìn v tương lai theo mt cách tht lc quan, tht tươi sáng, em có thy mình còn trách nhim vi bn thân, vi nhng người em thương yêu và c nhng người yêu thương em. Hãy nhìn v nhng mng đi khó khăn trong cuc sng, nhng bước chân lm lũi vng m cha, nhng con người thiếu đi mt hình hài lành vn. Hãy nhìn v nhng đa bé ch mi 4 – 5 tui đã phi vt v trong cuc mưu sinh mà mt ln nào đó em bt gp trong mt chuyến do đêm ca mình, 2 đa tr đánh giày lem luc không có trò gì đ chơi, ch biết tt nhng t 500 – 1000 nhàu nhĩ. Hình nh hai đa tr đã ám nh nhng người qua đường rt lâu, chúng liu có đáng sng nhng cuc đi như vy hay không? Vy thì em, em có thy mình còn rt may mn và còn rt đáng đ sng! Sng đ cho, sng đ tri nghim và đ biết mình vn còn hnh phúc, tht nhiu.Đi bao em vào lòng, tri cho em nhng hnh phúc cũng như nhng đau bun, đ em được tha lòng tri nghim, đ em hoàn thin chính em, đ em có nhng ngày tháng khi hoàn mà nhìn v nhng ngày b cc, và có đt được điu đó hay không là em, là chính ngn la nim tin trong em, ngn la y s không tt, nhưng ngn la y nm trong s cm nm ca tay em, đng buông nhé! Vì kh đau nht chính là ngn la nim tin y thôi còn cháy bng trong trái tim con người. Tri lòng mình ra, em nhé!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét